Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử
Ý chí vững vàng mà tình cảm lại mênh mang!
Ý chí vững vàng mà tình cảm lại mênh mang!
AI CŨNG CÓ
NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ
NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em
Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường
Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa
KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ
NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ
NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ
Xin em đừng nặng lời trách nhau
Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ
Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ
Đừng bên anh chỉ như một giấc mơ
Xin em hãy tin những bản tình ca anh hát
Trái tim anh chỉ mình em định đoạt
Chẳng thể có người diễm phúc sau em
Xin em hãy tin những bản tình ca anh hát
Trái tim anh chỉ mình em định đoạt
Chẳng thể có người diễm phúc sau em
Đừng tự ti như thế nữa đi em
Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật
Nhưng nếu thiếu nhau còn gì để mất
Lòng tốt kia làm người khác đau lòng
Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật
Nhưng nếu thiếu nhau còn gì để mất
Lòng tốt kia làm người khác đau lòng
Dẫu ngàn lần anh vẫn nói vậy thôi
Anh yêu em và mãi là thế đấy
Đừng nghĩ ai cũng có những phút yếu lòng như vậy
Đến bên nhau bằng phút giây dối lừa.
Anh yêu em và mãi là thế đấy
Đừng nghĩ ai cũng có những phút yếu lòng như vậy
Đến bên nhau bằng phút giây dối lừa.
BIỂN TÌNH ANH
Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!
BỞI YÊU EM NÊN SẦU KHỔ DỊU DÀNG
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Cùng ra đi như định luật Trời dành
Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.
Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Cùng ra đi như định luật Trời dành
Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.
BƯỚC EM TRÊN SÂN YÊU
Em rón rén bước vào đời anh
Như một chú chim non nhỏ bé
Ngơ ngác đứng giữa sân yêu vắng vẻ
Khe khẽ cất tiếng hát gọi mời xuân
Như một chú chim non nhỏ bé
Ngơ ngác đứng giữa sân yêu vắng vẻ
Khe khẽ cất tiếng hát gọi mời xuân
Em gọi nắng xuống giữa đời anh
Buông những đốm hoa vàng óng ả
Xuân đi qua...đã bước vào mùa hạ
Sao sân yêu vẫn thiếu những tiếng cười
Buông những đốm hoa vàng óng ả
Xuân đi qua...đã bước vào mùa hạ
Sao sân yêu vẫn thiếu những tiếng cười
Em run rẩy đứng giữa đời anh
Trong cơn mưa giông dài , buốt giá
Đã chớm Thu... tắt rồi tia nắng hạ
Trên sân yêu lác đác xác lá vàng
Trong cơn mưa giông dài , buốt giá
Đã chớm Thu... tắt rồi tia nắng hạ
Trên sân yêu lác đác xác lá vàng
Em lặng lẽ bước khỏi đời anh
Trong một ngày Đông mưa giăng xám
Gót hồng đau trên sân yêu ảm đạm
Tuyết rơi rơi...khuất lối đến tim người.
Trong một ngày Đông mưa giăng xám
Gót hồng đau trên sân yêu ảm đạm
Tuyết rơi rơi...khuất lối đến tim người.
CẦN THIẾT
Không có anh lấy ai đưa em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
Những lúc em cười trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng em trắng
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mờ ai thở để sương tan
Ai cầm tay cho đỏ má hồng em
Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc....
Không có anh nhỡ một mai em khóc
Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao đi
Tóc sẽ dài thêm mớ tóc buồn thơ
Không có anh thì ai ve vuốt
Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa xuân
Nghe đường máu run từng cành lộc biếc
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng đế hỏi anh sao tóc em buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục....
CHÊ EM CÒN NHỎ
Chê em còn nhỏ, anh chả thương
Em ghét anh ghê kẻ tầm thường
Em thèm ai nhớ, mong ai đến
Hờn dỗi một thời chuyện vấn vương
Em chẳng như anh, một ông già
Vô duyên thích bám riết người ta
Ừ, em giận đó , làm sao ha?
Cầm ve, cầm vuốt, tránh em xa!
Nếu em còn nhỏ, lỗi em sao?
Vì chú dại khờ mới thôn thao
Đi theo cô nhóc rồi ảo não
"Bố thí cho anh chút ngọt ngào"
Em ghét anh ghê kẻ tầm thường
Em thèm ai nhớ, mong ai đến
Hờn dỗi một thời chuyện vấn vương
Em chẳng như anh, một ông già
Vô duyên thích bám riết người ta
Ừ, em giận đó , làm sao ha?
Cầm ve, cầm vuốt, tránh em xa!
Nếu em còn nhỏ, lỗi em sao?
Vì chú dại khờ mới thôn thao
Đi theo cô nhóc rồi ảo não
"Bố thí cho anh chút ngọt ngào"
CHO ANH
Gửi cho anh chút mây trời lãng đãng
Phố trên cao vàng ngát những đóa quỳ
Chiều cao nguyên nền trời xanh vời vợi
Chút sương mờ nhè nhẹ bóng người đi
Phố trên cao vàng ngát những đóa quỳ
Chiều cao nguyên nền trời xanh vời vợi
Chút sương mờ nhè nhẹ bóng người đi
Em bé nhỏ giữa đời xa lạ vậy
Trở về đây nghe phố gọi mùa lên
Hoa quỳ nở trên đồi xa ngút mắt
Ươm vàng trên những mơ ước không tên
Trở về đây nghe phố gọi mùa lên
Hoa quỳ nở trên đồi xa ngút mắt
Ươm vàng trên những mơ ước không tên
Gửi cho anh chút tình như lá mới
Giữ cho ta những kỷ niệm hao gầy
Mưa nắng mãi nên đời chai sạn thế
Biết làm chi để giữ được mình đây?
Giữ cho ta những kỷ niệm hao gầy
Mưa nắng mãi nên đời chai sạn thế
Biết làm chi để giữ được mình đây?
CHO MỘT NGÀY XA
Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)
Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu
Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ...
Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ
Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?
CHO MỘT NGƯỜI
Tiễn người ra cửa rồi
Tôi quay vào lặng lẽ
Chợt thấy mình cô đơn
Giữa ngỗn ngang bàn ghế
Khi người không yêu ta
Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người
Sao cũng buồn đến thếNhư đánh mất điều gì
Lòng bâng khuâng khó tả
Như thể mắc nợ ai
Món nợ không thể tảCó lẽ ta thương người
Giờ này đang lủi thủi
Hay là ta thương ta
Từng chịu nhiều hắt hủiNgỡ chẵng có gì đâu
Mà sao thành rắc rối
Tất cả chỉ một lời
Nói hay là không nói?!
CÔ BÉ TÔI YÊU
Cô bé tôi yêu, thích ở nhà,
Ra vườn ve vuốt những cành hoa
Cùng tôi âu yếm chờ sao rụng,
Vào những đêm trăng sáng nhạt nhòa.
Cô bé tôi yêu, rất dịu dàng,
Tuy rằng đôi lúc thật ương ngang,
Tuy rằng đôi lúc hay hờn dỗi,
Tôi vẫn yêu hơn cả ngọc, vàng .
Cô bé tôi yêu ngoan lắm cơ,
Cô hiền, đôi lúc giống Ma-Sơ
Nhưng mà có lúc, thôi không nói,
Nói sợ cổ nghe, bị nhéo giờ .
Cô bé tôi yêu, rất ngọt ngào,
Mỗi lần cô lỡ nhéo tôi đau,
Lại bên thỏ thẻ :"Em xin lỗi,
Đau hở ? lại đây nựng chút nào"
Cô bé tôi yêu, chẳng thích đùa,
Một hôm, lỡ dại khổ tôi chưa,
Khen cô hàng xóm, nhà bên cạnh,
Một trận lôi đình, cả tháng mưa .
Cô bé tôi yêu, thích nói nhiều,
Suốt ngày, thảnh thót gọi "Anh yêu"
Líu lo như tiếng Hoàng Anh hót,
Tôi vẫn thèm nghe cả sáng chiều.
Ra vườn ve vuốt những cành hoa
Cùng tôi âu yếm chờ sao rụng,
Vào những đêm trăng sáng nhạt nhòa.
Cô bé tôi yêu, rất dịu dàng,
Tuy rằng đôi lúc thật ương ngang,
Tuy rằng đôi lúc hay hờn dỗi,
Tôi vẫn yêu hơn cả ngọc, vàng .
Cô bé tôi yêu ngoan lắm cơ,
Cô hiền, đôi lúc giống Ma-Sơ
Nhưng mà có lúc, thôi không nói,
Nói sợ cổ nghe, bị nhéo giờ .
Cô bé tôi yêu, rất ngọt ngào,
Mỗi lần cô lỡ nhéo tôi đau,
Lại bên thỏ thẻ :"Em xin lỗi,
Đau hở ? lại đây nựng chút nào"
Cô bé tôi yêu, chẳng thích đùa,
Một hôm, lỡ dại khổ tôi chưa,
Khen cô hàng xóm, nhà bên cạnh,
Một trận lôi đình, cả tháng mưa .
Cô bé tôi yêu, thích nói nhiều,
Suốt ngày, thảnh thót gọi "Anh yêu"
Líu lo như tiếng Hoàng Anh hót,
Tôi vẫn thèm nghe cả sáng chiều.
Bài Thơ Đôi Dép
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
ĐÚNG NGHĨA TÌNH YÊU
Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.
EM CÓ VỀ QUẢNG BÌNH VỚI ANH KHÔNG?
Em có về Quảng Bình với anh không?
Khi mùa xuân còn ngập ngừng ngoài ngõ
Đất miền trung đã qua mùa mưa gió
Nụ hoa vàng xoè nắng sóng bên sông
Khi mùa xuân còn ngập ngừng ngoài ngõ
Đất miền trung đã qua mùa mưa gió
Nụ hoa vàng xoè nắng sóng bên sông
Em có về Quảng Bình với anh không?
Trong tháng Chạp nước sông Trà xanh lắm
Tuổi thơ anh bao lần chung tắm
Lá thuyền nưa còn trôi mãi giữa dòng.
Trong tháng Chạp nước sông Trà xanh lắm
Tuổi thơ anh bao lần chung tắm
Lá thuyền nưa còn trôi mãi giữa dòng.
Em nhớ về đừng nở để anh mong
Khi lang thang giữa phố phường Quảng Ngãi
Gặp kẹo gương thơm lừng môi con gái
Ngọt câu hò lơ đãng bến Tam Thương.
Khi lang thang giữa phố phường Quảng Ngãi
Gặp kẹo gương thơm lừng môi con gái
Ngọt câu hò lơ đãng bến Tam Thương.
Em nhớ về hởi người thương
Bờ xe nước tạc thơi gian đó
Ai cắt cớ nói chi bao điều khó
Đá La Hà vẫn trỗi mọc còn kia.
Bờ xe nước tạc thơi gian đó
Ai cắt cớ nói chi bao điều khó
Đá La Hà vẫn trỗi mọc còn kia.
Dẫu lòng ta không một chút cách chia
Anh hái tặng em đóa sen hồng Liên Chiểu
Và Quảng Ngãi khi em về sẽ hiểu
Cõi lòng anh là ngọn sóng sông Trà.
Anh hái tặng em đóa sen hồng Liên Chiểu
Và Quảng Ngãi khi em về sẽ hiểu
Cõi lòng anh là ngọn sóng sông Trà.
GHEN
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi, và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ tới ai,
Đừng hôn dù thấy bó hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Đừng tắm chiều nay biển lắm người.
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức, chẳng bay xa
Chẳng làm ngây ngất người qua lại
Dẫu chỉ qua đường khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô.
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen
Chân tôi in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được giẫm lên.
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi,
Và nghĩa là cô và tất cả,
Cô, là tất cả của riêng tôi.
Bác nào có lòng Nhấn THANKS em xin cảm ơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét